Insane
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Tài


phan 32

 Chương 133: Biết là yêu nên không muốn dứt bỏ
 "Cám ơn anh!" Trên mặt Tả Tình Duyệt hiện lên nụ cười chân thành, không biết vì sao đối với người đàn ông đã từng làm mình tổn thương này, cô lại tin tưởng đến vậy. Có lẽ bởi trong mắt hắn ẩn chứa sự chân thành, hay bởi, cô đã chịu quá nhiều tổn thương, nên đã không còn sợ sự đả kích nào nữa!

 Trong lòng Kiều Nam ấm áp, chỉ là một câu cám ơn, hắn đã cảm thấy rất vui sướng, trong lòng chợt nhói đau, hắn không ngừng tự hỏi bản thân, Kiều Nam ơi Kiều Nam, yêu cầu của ngươi đâu có thấp mà sao chỉ vì một câu nói mà đã cảm động, thấy vui mừng đến vậy?

 Có một số việc mà bản thân nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra hưng rồi nó cũng đến, làm cho mình không kịp trở tay nhưng lại khiến người ta không muốn từ bỏ.

 Cả hai người đều cố chấp, Tả Tình Duyệt đối với Cố Thịnh, hắn đối với Duyệt Duyệt, biết rõ là sẽ gặp tổn thương nhưng quyết không từ bỏ.

 "Nhưng. . . . . Em phải làm theo một yêu cầu của anh!" Kiều Nam nhíu mày, giữ giọng bình thản, che giấu tâm trạng rối rắm của mình, có lẽ mình đang lo lắng không biết làm sao để thuyết phục cô.

 Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, giống như đã biết chắc chắn hắn sẽ nói câu này!

 "Yêu cầu không được quá đáng!" Tả Tình Duyệt sợ hắn lại yêu cầu cô là người phụ nữ của mình.

 "Sẽ không quá đáng, yên tâm, anh sẽ không làm em tổn thương!" Trong mắt Kiều Nam ẩn chứa sự kiên định, hắn sẽ không bao giờ tổn thương cô một lần nào nữa!

 Tả Tình Duyệt cười, ngay cả chính cô cũng không biết mình có tình cảm gì đối với Kiều Nam, hận sao? Nhưng vẫn tin tưởng hắn, là bạn bè sao? Nhưng cô không muốn cùng hắn có quan hệ dây dưa tình cảm nam nữ!

 Trong lòng cô là mâu thuẫn!

 Cảm thấy những suy nghĩ cứ quanh quẩn trong đầu mình sẽ ảnh hưởng không tốt tới thai nhi, Tả Tình Duyệt nhẹ nhàng sờ lên bụng mình, để cảm nhận sự sống của đứa bé “Trong bụng em thật sự đang có một đứa trẻ sao?"

 Cảm giác thật thần kì!

 "Đương nhiên, đứa bé là kết tinh của hai người đấy!" Mặc dù trong lòng hắn rất quý đứa bé này nhưng đứng ở lập trường của hắn vẫn có chút gì đó không đành lòng, sao vậy chứ? Đứa bé này là con của Duyệt Duyệt, cô với Cố Thịnh là vợ chồng có con là chuyện thường tình, hắn khó chịu cái gì chứ?

 Kiều Nam hít thở thật sâu, đỡ tay Tả Tình Duyệt “ Em muốn xem hình hài con của mình không?"

 "Có thể ư?" Tả Tình Duyệt cặp mắt sáng lóng lánh, trong mắt chứa đựng mong đợi sáng lấp lánh như sao trời, khiến Kiều Nam không thể dời mắt, khiến hắn vô phương cự tuyệt cô.

 "Dĩ nhiên là được, đi, anh sẽ đưa em đi!" Nếu đứa bé làm tâm trạng cô vui vẻ, hắn sẽ nguyện làm bất cứ điều gì để chiều lòng hai mẹ con cô.

 Kéo tay Tả Tình Duyệt, Kiều Nam cùng cô đi tới khoa phụ sản. . . . .

 Tả Tình Duyệt nằm ở trên giường, bác sĩ thoa lên bụng cô một lớp gel lành lạnh, qua máy siêu âm, Tả Tình Duyệt cuối cùng đã thấy được con của mình, nhỏ như vậy, nhưng lại khiến nước mắt cô rơi xuống không ngừng.

 Cuối cùng, Tả Tình Duyệt đã tin mình đang mang thai, thật sự đang mang thai, con của cô với Cố Thịnh đang dần lớn lên trong bụng cô!

 "Em xem, sao lại khóc như vậy chứ, nhỡ sau đứa bé ra đời không biết cười thì sao lúc đấy là phải trách em đấy!" Kiều Nam thấy cô nở nụ cười hạnh phúc, cũng vui vẻ cười theo, trong mắt tràn đầy yêu thương.

 "Ba mẹ hạnh phúc, thương yêu nhau như vậy, đứa trẻ nhất định sẽ luôn vui vẻ, tươi cười!" Kiểm tra cho Tả Tình Duyệt là một phụ nữ trung niên, vị bác sĩ thấy họ như một đôi vợ chồng chờ mong sự ra đời của đứa con đầu lòng. Đây là một đôi trai tài gái sắc, nhất định đứa bé sinh ra cũng là một thiên sứ xinh đẹp.

 Lời của bác sĩ, khiến nụ cười Tả Tình Duyệt bỗng chốc cứng đờ, nhận ra Kiều Nam đang nắm tay của mình, mà bụng của cô đang lộ rõ trước mặt hắn, trên mặt bỗng hiện lên vẻ lúng túng, muốn che bụng của mình lại, vội vàng muốn giải thích với bác sĩ “Không phải vậy, chúng tôi. . . ."

 "Thật xin lỗi, cô ấy quá xấu hổ!" Kiều Nam trong mắt xẹt qua tia gian trá, rút khăn giấy ra, nhẹ nhàng lau chùi trên bụng cô, hành động này khiến vị bác sĩ rất hài lòng, không ngừng gật đầu.

 "Đúng là một người chồng biết chăm sóc vợ, cô thật là có phúc!" Vừa nói vừa cười vui vẻ đi ra khỏi phòng, cho đôi vợ chồng có không gian riêng.

 Tả Tình Duyệt nghe vậy, càng thêm lúng túng, nhưng tâm trạng Kiều Nam lại rất tốt, tỉ mỉ giúp cô lau chùi, trong lòng của hắn có đôi chút mong đợi, hắn hi vọng có một ngày, hắn có thể đứng bên cạnh cô, trở thành ông xã của cô!

 Nếu ngày đố đến thì hắn sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian!

 Trên đường trở về, Kiều Nam nhẹ nhàng đỡ cô, hai người cùng im lăng, Kiều Nam cảm thấy hình như cô không vui, hắn cũng biết tại sao cô không vui, trong lòng thở dài, “Duyệt Duyệt, vừa rồi. . . . ."

 "Em hiểu anh muốn tốt cho em, anh không muốn vị bác sĩ ấy biết anh không phải là chồng của em. Anh sợ bác sĩ nhìn em bằng ánh mắt khác, có đúng hay không?" Tả Tình Duyệt nói, thực ra cô không trách Kiều Nam khi làm bác sĩ hiểu nhầm là chồng của cô, mà không vui bởi lời nói của bác sĩ khiến cô nhớ tới Cố Thịnh.

 Ba mẹ yêu thương nhau như vậy, đứa trẻ nhất định sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc!

 Nhưng cô cùng Cố Thịnh đang ở trong tình trạng. . . . .

 Trong lòng đột nhiên nhói đau, đứa bé sẽ cảm thấy hạnh phúc sao? Hay cảm thấy đau khổ?

 "Em không giận là tốt rồi!" Kiều Nam thở phào nhẹ nhõm, trước mặt cô, hắn phải luôn cẩn thận “Em đã thấy đói bụng chưa?"

 Kiều Nam nhớ ra cô chưa ăn gì, nghĩ đến hộp cơm, không khỏi khẽ nguyền rủa, vừa rồi hắn nghĩ Duyệt Duyệt không thấy, hộp cơm đã rơi xuống đất, không thể ăn được nữa!

 Đi tới cửa phòng bệnh, Kiều Nam bảo Tả Tình Duyệt “Em chờ, anh đi mua đồ ăn cho em!"

 Nói xong, liền sải bước đi, Tả Tình Duyệt đứng lặng ở đó, nhìn bóng lưng vội vã của Kiều Nam “có lẽ anh thật sự là một người đàn ông tốt, nhưng với em. . . . . Không là gì cả!"

 Cô biết Kiều Nam thích mình, nhưng không muốn quan tâm tới lòng của hắn, cô không thể đáp lại hắn, trong lòng cô đã có Cố Thịnh, không thể chứa thêm một người đàn ông khác!

 Im lặng đi vào phòng bệnh, Tả Tình Duyệt tay vẫn không rời bụng mình, trên mặt hiện ra nụ cười dịu dàng “Bảo bối à, mẹ yêu bảo bối nhiều lắm!"

 Khi Kiều Nam mua hộp cơm quay trở về, hắn đứng lại trước cửa phòng bệnh, nghe được giọng của Tả Tình Duyệt truyền ra từ trong phòng.
 "Thịnh. . . . ."
 Nghe cái tên ấy, trong lòng của hắn đau nhói, đau đớn từ từ lan tràn, hắn đã nghe được cái tên mà trong lòng Tả Tình Duyệt hằng mong nhớ.



Chương 134: Vô tình nhìn thấy sinh hiểu lầm
 NewYork, nước Mĩ
 Tả Tình Duyệt cùng sóng đôi đi bên cạnh Kiều Nam, vừa xuống máy bay liền hỏi thăm tình hình của Cố Thịnh, cô rốt cuộc đã về, cùng với đứa con trong bụng!

 Cố Thịnh nếu biết cô mang thai, có vui mừng hay không?

 Trong đầu hiện ra gương mặt nghiêm nghị dần trở nên ôn hòa, thương yêu, Tả Tình Duyệt khó nén vui sướng trong lòng.

 "Bảo bối, chúng ta sắp được nhìn thấy ba con rồi!"Tả Tình Duyệt khẽ vuốt bụng của mình, hành động này không qua khỏi tầm mắt Kiều Nam.

 "Duyệt Duyệt, vừa xuống máy bay, chúng ta ngồi nghỉ ngơi nói chuyện chút đã!"Kiều Nam khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, thận trọng ôm Tả Tình Duyệt.

 "Không, không cần, em không mệt, bây giờ dẫn em tới gặp Cố Thịnh được không?" Tả Tình Duyệt cầu xin, nhận thấy trong mắt Kiều Nam hiện lên tia đen tối, lập tức liền nói lại: "Anh không cần đưa em đi đâu, anh chỉ cần nói cho em biết địa chỉ, tự em sẽ đi gặp anh ấy!"

 Cô biết Kiều Nam với Cố Thịnh hai người không đội trời chung, huống chi nếu Cố Thịnh biết Kiều Nam đưa cô đến, lại thành một hiểu lầm khó lí giải.

 Trong lòng chợt đau nhói, Kiều Nam làm bộ như không để ý, nhún vai một cái, nhìn Tả Tình Duyệt "Thế nào? Lợi dụng xong lại muốn đẩy anh ra? Duyệt Duyệt, anh đau lòng quá đi mất!"

 Nói xong cố ý tiến gần mặt cô, nói đùa, ngửi thấy trên người cô tản ra mùi thơm nhàn nhạt, Kiều Nam trong lòng rung động, dùng hết sức để bình tâm. Duyệt Duyệt à! Em cũng đã biết ảnh hưởng của em với anh càng lúc càng lớn, nếu một ngày em nỡ dời xa anh, lòng anh không biết sẽ đau đớn đến thế nào nữa!

 "Ha ha. . . . . Kiều đại ca, lời anh nói thật là, anh biết rõ. . . . ." Tả Tình Duyệt liếc nhìn Kiều Nam, biết hắn đang nói đùa. Lúc cô ở bệnh viện, Kiều Nam luôn bên cạnh chăm sóc, nói không cảm động là giả dối, hắn hiểu lòng của Kiều Nam, nhưng ngoài tình bằng hữu ra cô không thể cho Kiều Nam thứ tình cảm nào khác.

 Cô cố ý gọi hắn là Kiều đại ca, hắn nghe vậy khuôn mặt thoáng chút cứng đờ!

 Thông minh như Kiều Nam, làm sao không biết Tả Tình Duyệt đang suy nghĩ cái gì, cô gọi hắn là ‘ Kiều đại ca ’ là muốn đặt ra khoảng cách, nói cho hắn biết, cô chỉ coi hắn là anh trai thân thiết!

 Trong lòng đau nhói, không nói gi thêm, hắn tự an ủi mình, một tiếng ‘ Kiều đại ca ’ biểu hiện cô đối với hắn đã không còn hận ý, xem ra bao nhiêu công sức hắn bỏ ra cũng không phải uổng phí.

 Duyệt Duyệt là một cô gái đơn thuần, ai đối tốt với cô, cô sẽ không quên, hơn nữa cũng sẽ đối xử tốt với người đó hết lòng, người phụ nữ này rất dễ mềm lòng!

 Mặc dù hắn khiến cô bị tổn thương nặng nề như vậy, cô cũng có thể dần dần tha thứ, hắn không biết mình nên vui hay nên buồn nữa!

 "Được rồi, biết em là cô gái tốt, sẽ không làm anh phải đau lòng, vậy hãy nghe anh, trước hết nên nghỉ ngơi thật tốt. Không nên để bảo bối trong bụng mệt mỏi, nếu em không nghỉ ngơi đứa bé sẽ không vui đâu!"Kiều Nam giống như ánh mặt trời ấm áp, đôi mắt lục sắc sáng lấp lánh, nhẹ nhàng đưa tay ôm eo bên trái Tả Tình Duyệt, chỉ có mượn lý do này hắn mới có cơ hội thân mật với cô.

 Trong lòng thở dài, có thể len lén chăm sóc cô, cũng nên thỏa mãn rồi!

 "Nhưng. . . . ." Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, cô thật sự rất mong nhìn thấy Cố Thịnh.

 "Ừ? Vậy thì em gọi ‘ Kiều đại ca ’ là giả vờ hay sao?" Kiều Nam nhíu mày, lộ ra vẻ không vui và đau lòng.

 "Làm sao thế được? Vậy. . . . . Tốt lắm!" Trong lòng Tả Tình Duyệt có chút không đành, nhưng cũng không cách nào cự tuyệt.

 Có được sự đồng ý của Tả Tình Duyệt, Kiều Nam khóe miệng hiện ra nụ cười rạng rỡ, lúc này hành khách vội vã không ngừng di chuyển, suýt chút nữa va vào Tả Tình Duyệt, Kiều Nam đưa tay kéo bả vai cô vào lòng mình, mới tránh được.

 "Có sao không?" Kiều Nam nhíu chặt lông mày, quan sát Tả Tình Duyệt, vừa rồi khiến hắn lo lắng quá.

 "Em không sao, cám ơn anh"Tả Tình Duyệt cảm kích nhìn Kiều Nam, không biết vì sao, Kiều Nam khiến cô cảm thấy an toàn, giống như có hắn ở bên, cô sẽ không bao giờ phải chịu bất cứ tổn thương gì!

 Tả Tình Duyệt cười khổ, mấy ngày trước, cô còn hận người đàn ông này, nhưng mỗi lần nhìn hắn chăm sóc mình chu đáo, cô không thể thờ ơ được.

 Kiều Nam trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua, đôi mắt xanh lục sáng lên, thấy Tả Tình Duyệt muốn thoát khỏi vòng tay của mình "Ở đay có quá nhiều người, cơ thể của em giờ không được khỏe, em cũng đã gọi là anh một tiếng ‘ Kiều đại ca ’, coi như là vì bảo bối, tạm thời cứ để anh dìu em đi!"

 Câu nói của Kiều Nam thật hợp tình hợp lí, khiến Tả Tình Duyệt không cự tuyệt được, hít thở thật sâu, Tả Tình Duyệt thả lỏng thân thể của mình, ôn nhu để cho tay Kiều Nam ôm nhẹ bả vai của mình, hai người cùng nhau đi ra ngoài sân bay.

 Ở một nơi cách đó không xa, một đôi mắt sắc bén đang nổi lên một cơn cuồng phong.

 Cố Thịnh sắc mặt âm trầm, vừa rồi không phải ảo giác, người phụ nữ ấy đúng là cô!

 Đáng chết!

 Hắn mới đi có mấy ngày, cô liền cùng người đàn ông khác thân mật đi du lịch rồi sao?

 Nghĩ đến giữa hai người có quan hệ thân mật, Cố Thịnh nắm tay thật chặt, người đàn bà đáng chết! Mấy ngày nay trong đầu hắn lúc nào cũng nghĩ tới cô, nhớ mong cô mỗi ngày, cho dù hận cô, hắn cũng muốn mỗi ngày được nhìn thấy cô. Vậy nên hắn cố gắng giải quyết công việc càng nhanh càng tốt, mấy đêm không có chợp mắt, chính là muốn có thể sớm quay về gặp cô, nhưng. . . . .

 Người phụ nữ đáng chết này có thể đường hoàng cùng Kiều Nam đến Mĩ!

 Hành động của bọn học vừa rồi, giống như một đôi vợ chồng hạnh phúc!

 Vợ chồng! Trong mắt hắn bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, tốt lắm một đôi vợ chồng!

 "Tổng tài, máy bay sắp cất cánh, ngài xem. . . . ." An Điền nhắc nhở, đi theo tổng tài nhiều năm, hắn đương nhiên có thể đoán được tổng tài đang giận tím mặt.

 "Hủy bỏ!" Hắn ra lệnh một cách lạnh lùng, như muốn đem người đối diện đóng băng.

 "Thịnh. . . . . Anh không phải nói là. . . . ." Tôn Tuệ San dĩ nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, đang đắc chí, nghĩ thầm Cố Thịnh tận mắt thấy Tả Tình Duyệt cùng tình nhân qua lại, lần này Tả Tình Duyệt có nhảy xuống sông cũng không rửa hết tội!

 Nhưng nhìn đến vẻ mặt của hắn, hoàn toàn không như cô ta mong đợi!

 Cô biết trong lòng Cố Thịnh hết sức quan tâm Tả Tình Duyệt!

 "Chuyện bên này còn chưa có xử lý xong, sao có thể về được!" Khóe miệng nâng lên ý tàn nhẫn, nhìn hai bóng dáng đã biến mất từ lâu, Tả Tình Duyệt ơi Tả Tình Duyệt, muốn cùng tình nhân mặn nồng ân ái sao? Vậy cũng nên hỏi hắn có cho phép không chứ!

Chương 135: Anh yêu em, đây là sự lựa chọn của anh
 Mà lúc này, đang ngồi trên xe, đột nhiên, Tả Tình Duyệt cảm thấy một chút lạnh lẽo xẹt qua thân thể của mình, trong lòng mơ hồ sinh ra một tia dự cảm xấu.

 "Thế nào? Không thoải mái sao?". Kiều Nam bén nhạy nhận ra sắc mặt Tả Tình Duyệt đột nhiên biến chuyển, trong lòng không nén nổi quan tâm.

 "Không sao". Tả Tình Duyệt lộ ra một nụ cười, nhưng trong lòng vẫn bất an như cũ, ánh mắt nhìn xuống bụng của mình, thần sắc hoảng hốt.

 Khôn khéo như Kiều Nam, làm sao tin tưởng lời cô nói, trong nháy mắt vừa rồi, sắc mặt của cô trắng bệch, chẳng qua là hắn không tiện nói ra, chỉ lẳng lặng ở bên lưu ý nhất cử nhất động của cô, ánh mắt nhìn xuống tay trái của cô, băng gạc đã được tháo ra, dường như còn nhìn thấy một chút dấu vết mờ mờ, chỉ có hắn biết, dấu vết này để lại di chứng nghiêm trọng cỡ nào.

 Hắn đã thành công đem Duyệt Duyệt dẫn tới nước Mĩ, nhưng Duyệt Duyệt có thể nghe theo sự sắp đặt của hắn, tiếp nhận trị liệu không?

 Trong lòng thở dài, xe chạy vào một biệt thự sang trọng, đây là nơi ở của Kiều Nam mỗi khi tới Mĩ, trước khi trở lại A thị, phần lớn thời gian hắn đều ở nơi này, tất cả vẫn được duy trì như trước.

 Tả Tình Duyệt tiến vào biệt thự ở Mĩ của Kiều Nam, không chống lại được lời khuyên của Kiều Nam, cô chỉ có thể nghỉ ngơi thật tốt, chờ Kiều Nam sắp xếp cho cô gặp mặt Cố Thịnh.

 Hắn bây giờ đang ở nơi nào?

 Có ở chung một chỗ cùng Tôn Tuệ San hay không?

 Thân thể đột nhiên ngẩn ra, lúc này, Tả Tình Duyệt cảm thấy chờ đợi một ngày sao khó đến vậy!

 Ba ngày đã qua, Tả Tình Duyệt vẫn không thấy Cố Thịnh, hôm nay, thấy Kiều Nam từ bên ngoài trở về, cô chủ động nghênh đón.

 "Kiều đại ca. . . . .". Giờ phút này, trong mắt Tả Tình Duyệt lóe lên tia mong đợi, cô không biết động tác của mình đã tạo nên chấn động như thế nào trong lòng Kiều Nam.
 Cặp mắt màu lục của Kiều Nam ngẩn ra, tràn đầy cưng chiều, một khắc vừa rồi, hắn có một loại ảo giác, Duyệt Duyệt như vợ nghênh đón chồng về nhà, trong lòng ấm áp, Kiều Nam thân mật vỗ vỗ đầu của cô," hôm nay cục cưng có làm khổ em không?"

 Mấy ngày nay, thân thể Tả Tình Duyệt rất yếu, ăn cái gì ói cái đó, bản thân Duyệt Duyệt đã rất gầy rồi, tình hình hiện tại của cô khiến hắn hết sức lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn nên làm thế nào đây?

 Tả Tình Duyệt lắc đầu một cái, không muốn làm cho Kiều Nam lo lắng cho cô, vội vàng chuyển chủ đề khác," Cố Thịnh hắn. . . .”.

 Sắc mặt Kiều Nam khẽ biến, trong lòng thở dài, ngay sau đó, trên mặt hiện lên một nụ cười," anh sẽ sắp xếp, nhưng trước tiên, anh dẫn em đi gặp một người, không được phép cự tuyệt, coi như là cho Kiều đại ca một chút mặt mũi đi!"

 Lông mày Tả Tình Duyệt nhíu lại, gặp mặt một người? Hắn sẽ mang cô đi gặp ai?

 Mấy ngày nay, vấn đề ăn ở của cô đều nhờ cả vào hắn, còn phải làm phiền hắn chăm sóc cẩn thận, bây giờ, Tả Tình Duyệt không thể nói lời cự tuyệt, đành gật đầu một cái.

 "Lúc này mới nghe lời sao!". Kiều Nam cưng chiều gõ nhẹ một cái lên đầu cô, trong lòng rốt cuộc thở dài một hơi, hắn đã mất rất nhiều công sức mới mời được bác sĩ giỏi nhất giới y học cổ truyền, thậm chí không tiếc làm một phòng thí nghiệm có giá thành rất cao, hi vọng mọi việc hắn làm đều đáng giá!

 Sáng sớm ngày thứ hai, ăn xong bữa sáng, Kiều Nam tự mình lái xe chở Tả Tình Duyệt rời khỏi biệt thự, dọc theo đường đi, Tả Tình Duyệt không ngừng thưởng thức gò má của hắn, cô thừa nhận, Kiều Nam thật sự là một người đàn ông đẹp trai, thuộc dạng người khiến người người khác vừa nhìn thấy sẽ không dời tầm mắt được, vì vậy, hắn có rất nhiều phụ nữ bám theo.

 "Kiều đại ca, tìm một cô gái yêu đi!". Quỷ thần xui khiến Tả Tình Duyệt mở miệng, cô bắt đầu đau lòng thay người đàn ông này, ai có thể biết hắn che giấu sự cô đơn sau cặp mắt màu lục thoạt nhìn như rất lãnh huyết?

 Xuất hiện lời nói đột ngột khiến tay Kiều Nam căng thẳng, thân thể đột nhiên cứng đờ, tìm người phụ nữ để yêu? Hắn đã tìm được! Hắn không cảm thấy hắn đang yêu sao?

 "Có phải mang thai cục cưng nên em trở nên đa sầu đa cảm hơn không? Vì vậy, anh mới có thể hưởng thụ một ít quan tâm của em?". Trong cặp mắt màu lục của Kiều Nam hiện lên một mảnh lạnh lùng, lời nói mang theo vài phần châm chọc cùng tự giễu.

 "Kiều đại ca, em nói thật, anh đáng được một người phụ nữ tốt yêu thương". Nếu đã nói ra, Tả Tình Duyệt muốn nói rõ ngay từ đầu, ánh mắt hắn nhìn mình càng ngày càng nồng nàn, cô cố ý làm như không biết, trên thực tế, cô không cách nào không để ý, cô hy vọng hắn không lún sâu vào, đến lúc đó, thứ hắn có được chính là tổn thương, cô không muốn tổn thương người khác!

 ". . . . ." Kiều Nam trầm mặc một hồi, trên mặt vẫn giữ nụ cười như cũ, nhưng hai tay nắm chặt tay lái lại tiết lộ tâm tình hắn giờ phút này.

 "Kiều đại ca, mặc dù em không có bạn gái để giới thiệu cho anh biết, nhưng. . "

 "Đủ rồi!". Xe chợt thắng gấp, Kiều Nam rống to ra tiếng, đây là lần đầu tiên hắn gầm thét với cô kể từ lúc hắn nhận rõ tâm ý của mình, quyết định muốn đối tốt với cô, Kiều Nam nhắm mắt lại, lòng đau đớn.

 Xe đột nhiên ngừng lại khiến thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, vất vả ổn định lại cơ thể của mình, nhìn khuôn mặt Kiều Nam thống khổ, cô sai lầm rồi sao?

 Chẳng lẽ cô không nên nhắc tới? Nhưng đợi đến thời điểm lún sâu vào, hắn sẽ càng đau khổ, nỗi đau này cô đã từng lĩnh hội, không muốn Kiều Nam thống khổ giống như cô.

 Giờ phút này mặc dù tàn nhẫn, nhưng thật lòng cô muốn tốt cho Kiều Nam!

 Không khí trong xe yên tĩnh, trầm mặc, khiến cho người ta không thể hô hấp, yên lặng nhìn Kiều Nam, nước mắt từ gương mặt chảy xuống, cô thật sự thương hại người đàn ông này rồi !

 "Thật xin lỗi!". Nếu như chưa từng quen biết, bọn họ có tốt hơn không? Cũng không ở nơi này dây dưa không rõ, hay là, cô còn có thể hưởng thụ sự thương yêu của Cố Thịnh, mà Kiều Nam cũng có thể sống tự tại, làm bá chủ giới hắc đạo.

 Nhưng có một số việc cứ dây dưa, ai cũng không nói được ngọn nguồn, có lẽ, số mệnh đã sớm định sẵn, ai cũng không thoát được!

 Đột nhiên, Kiều Nam cúi người ôm Tả Tình Duyệt, giam cô vào trong ngực, dường như hắn muốn tìm một chút ấm áp trên người cô.

 "Đừng động, cầu xin em, để cho anh ôm một lát, chỉ một lát là tốt rồi!". Thanh âm của Kiều Nam mang theo một tia nghẹn ngào, cho dù là cầu khẩn cũng tràn đầy thương tiếc, quả thật, hắn đã bị tổn thương, thì ra, không chỉ có lòng phụ nữ yếu ớt, lòng của đàn ông cũng như vậy, một khi thật lòng yêu, rất dễ dàng bị thương!

 Tả Tình Duyệt không nhúc nhích, mặc hắn ôm mình như vậy, trong miệng không ngừng nỉ non," thật xin lỗi, thật xin lỗi!"

 Mình phải làm sao mới có thể khiến hắn bỏ đi ý định đối với mình đây?

 "Duyệt Duyệt, về sau không nên nói những lời như vậy, em biết rõ người anh yêu là em, anh không muốn em bối rối, anh chỉ muốn ở bên cạnh em, bảo vệ em lúc em cần, ngay cả cơ hội này em cũng không cho anh sao?". Kiều Nam thì thầm bên tai cô, hắn biết Duyệt Duyệt là người phụ nữ thiện lương, nhưng đây là lựa chọn của hắn, cho dù bị thương, hắn cũng vui vẻ chịu đựng.

 "Như vậy không công bằng đối với anh!". Chóp mũi Tả Tình Duyệt cay cay.

 "Trong tình yêu, không có công bằng hay không, anh yêu em, đây là lựa chọn của anh!"



Chương 136: Phái người theo dõi bọn họ
 "Trong tình yêu, không có công bằng hay không, anh yêu em, đây là lựa chọn của anh!". Nếu được lựa chọn, cho dù là tổn thương, hắn cũng không sợ hãi,"Cho nên, để cho anh yêu em, được không?"

 Tả Tình Duyệt cũng chịu không nổi nữa, khóc thành tiếng, tại sao một người mạnh mẽ như hắn lại có một mặt dịu dàng đến vậy, giờ phút này, đối với hắn, cô lại sinh ra một tia thương tiếc, quả nhiên, trước tình yêu, người mạnh mẽ cũng có thể trở nên yếu đuối!

 "Nhưng anh khiến em có cảm giác tội lỗi!"

 "Em không nên có cảm giác có tội, ngược lại, anh phải cảm ơn em đã cho anh cơ hội này!". Khóe miệng Kiều Nam nâng lên một chút ý cười, ôm cô càng chặt hơn, nhắm mắt hưởng thụ cơ hội thân mật hiếm có này.

 Nhất thời, Tả Tình Duyệt không biết nên nói những gì, cô phát hiện, lồng ngực Kiều Nam và Cố Thịnh đều giống nhau, đều rộng rãi, ấm áp, cô bị làm sao vậy? Bản thân yêu Cố Thịnh, thế nhưng lúc này lại tựa vào trong ngực của một người đàn ông khác, cảm thụ ấm áp sự ấm áp trong ngực hắn, chẳng lẽ cô giống như Cố Thịnh nói đúng, cô là người phụ nữ lẳng lơ sao?

 Trong lòng có chút đau đớn, theo bản năng đẩy Kiều Nam ra, mặc dù trong lòng Kiều Nam có chút mất mát, nhưng tay vẫn buông lỏng, tỉ mỉ sửa lại những sợi tóc bay tán loạn trên gương mặt Tả Tình Duyệt,"Sau này ít khóc thôi, nước mắt của em là trân quý nhất!"

 Tình cảm sâu đậm của Kiều Nam khiến lòng Tả Tình Duyệt run rẩy, sau đó, cô bắt đầu hối hận, hối hận vừa rồi mình thỏa hiệp, cô không biết Kiều Nam quan tâm như vậy có làm cô dao động hay không, ánh mắt của hắn quá chân thành, giọng nói tràn đầy yêu thương, động tác cưng chiều cực độ, ngộ nhỡ mình dao động thì phải làm sao?

 Hít thở sâu một cái, lại nghe thanh âm của Kiều Nam vang lên lần nữa.

 "Nếu thời điểm gặp anh em chưa yêu Cố Thịnh, em có thể yêu anh hay không?". Cặp mắt Kiều Nam nhìn cô chăm chú, theo bản năng, Tả Tình Duyệt muốn trốn tránh, vấn đề này quá nhạy cảm, cô không thể trả lời được, cũng sợ phải đi tìm đáp án.

 "Nói cho anh biết, anh chỉ muốn nghe ý nghĩ thật sự của em". Kiều Nam nắm chặt bàn tay, không để cô dễ dàng lùi bước, ép cô nhìn thẳng cặp mắt của mình, cặp mắt màu lục thâm thúy tựa hồ muốn hút Tả Tình Duyệt vào trong đó.

 “Sẽ”.

 Không biết vì sao, Tả Tình Duyệt không muốn trả lời vấn đề này nhưng trong miệng lại nói ra chữ đó, nếu như có một người đàn ông ưu tú như vậy quan tâm mình, yêu mình, không người phụ nữ nào có thể lạnh nhạt được!

 Có được đáp án mình muốn, Kiều Nam thở phào nhẹ nhõm, trên mặt khôi phục nụ cười rực rỡ ban đầu, đủ rồi! Có câu trả lời này của cô là đủ rồi! Ít nhất, bây giờ đối với hắn mà nói, đã đủ rồi!

 Về sau thế nào, hắn không làm chủ được, bởi vì tất cả quyền quyết định đều tùy thuộc vào cô.

 Lần đầu tiên, một ông trùm của thế giới ngầm như hắn, cam nguyện đem mình giao cho một người phụ nữ nhỏ bé!

 Yêu thương hay không đều phụ thuộc vào một câu nói của cô, đều tùy cô lựa chọn!

 Kiều Nam khởi động lại động cơ, xe tiếp tục chạy . . . . .

 Xe dừng lại trước bệnh viện, sau khi xuống xe, Tả Tình Duyệt khó hiểu nhìn Kiều Nam,"Anh dẫn em tới bệnh viện làm gì?"

 Kiều Nam nhún vai một cái,"Đừng hỏi nhiều như vậy, anh sẽ không đem em bán đâu!"

 Lời nói của Kiều Nam khiến không khí trở nên nhẹ nhõm, Tả Tình Duyệt cũng cười theo, cô tin tưởng, hắn sẽ không đem cô bán, bởi vì, cô biết, người đàn ông này muốn bảo vệ mình còn không kịp nữa là!

 "Đi!". Kiều Nam đi bên người Tả Tình Duyệt, hai người sóng vai đi vào bệnh viện, một đôi trai tài gái sắc khiến mắt của những người ngoại quốc ở đây tỏa sáng, có chút kinh ngạc, vài người còn tiến lên trước huýt sáo.

 Mặt Tả Tình Duyệt đỏ bừng, mà Kiều Nam đang hưởng thụ giờ khắc ngọt ngào này, hiểu lầm như vậy . . . . Thật sự quá tốt!

 Kiều Nam giới thiệu cho cô một vị bác sĩ, ngay sau đó, cô bị kéo đi làm kiểm tra, từ đầu đến cuối, Kiều Nam cùng đi, cùng chờ đợi với cô , Tả Tình Duyệt kiểm tra xong, khẽ cau mày nhìn Kiều Nam,"Chẳng phải anh nói cho em gặp mặt một người sao? Thì ra là Kiều đại ca dẫn em tới kiểm tra thân thể! Thân thể em rất tốt!"

 Dường như là làm kiểm tra toàn thân!

 Kiều Nam lập tức trấn an,"Anh muốn giới thiệu thầy thuốc kia cho em biết! Thân thể em bây giờ không thể so với trước kia, vì cục cưng trong bụng em, anh mới đem em tới kiểm tra nha!"

 Không còn cách khác, Kiều Nam đành lấy chuyện này làm cớ, hắn không muốn Duyệt Duyệt nghi ngờ, cho nên, mới sắp xếp cho bác sĩ làm kiểm tra toàn thân nhằm phân tán lực chú ý của cô, trên thực tế, mục tiêu của hắn là tay trái của cô!

 Tin tưởng bác sĩ Lance đã thu thập được những tài liệu hắn muốn! Đợi đến lúc bác sĩ Lance xác định được phương pháp chữa khỏi tay trái cho Duyệt Duyệt, hắn cũng không cần uổng phí tâm tư gạt cô như vậy nữa!

 Tả Tình Duyệt biết mình nói không lại người đàn ông này, nhưng khi nhìn hắn quan tâm đứa nhỏ trong bụng cô như vậy, cô cũng không thể nói thêm cái gì!

 Nghĩ đến Cố Thịnh, trong mắt cô xẹt qua một chút mất mát, nếu Cố Thịnh biết mình mang thai đứa nhỏ, hắn cũng quan tâm cô như vậy thì thật là tốt, hoặc hắn chỉ quan tâm tới đứa nhỏ trong bụng cô cũng đã rất tốt rồi!

 Tiếp đó, hai người đi đến khoa phụ sản, sau đó rời khỏi bệnh viện. . . . .

 Một chi nhánh của tập đoàn Cố thị tại Mĩ.

 Ngày Quốc tế lao động, trong phòng làm việc, không khí bị đè nén tới cực điểm, chiều tối hôm nay mới kết thúc hai hội nghị, dường như trở thành kí ức kinh khủng nhất của bọn họ, hơn phân nửa quản lý cao cấp luôn trong tình trạng sẵn sàng tác chiến, cẩn thận phục vụ người chủ này.

 "Tổng tài, đồ đã đưa tới!". An Điền đi vào phòng làm việc, trong tay cầm một túi đồ, lông mày nhíu lại, mơ hồ lộ ra một tia bất an.

 "Để xuống, đi ra ngoài!". Thanh âm lạnh lùng của Cố Thịnh truyền tới từ sau cái ghế, tựa hồ đang đè nén sự tức giận.

 An Điền đặt đồ lên trên bàn làm việc, yên lặng lui ra ngoài, trong phòng làm việc lớn như vậy chỉ còn lại một mình Cố Thịnh, hắn lẳng lặng nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, hình dáng cương nghị căng thẳng.

 Xoay người, ánh mắt rơi vào túi giấy trên bàn, trong mắt xẹt qua một mảnh âm trầm.

 Vươn tay, đột nhiên, tay cứng không trung, trong lòng hiện lên một chút sợ hãi, hắn sợ mình thấy được nội dung không tốt ở bên trong!

 Không sai, kể từ khi ở phi trường phát hiện ra Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam ở chung một chỗ sau, hắn phí hết tâm tư tra ra chỗ ở của bọn họ, sau đó phái người theo dõi 24 giờ, chụp hình những việc họ làm, nơi họ đi qua.

 Mấy ngày trước, trong hình, thấy hình ảnh Tả Tình Duyệt cùng Kiều Nam hòa thuận ở chung một chỗ tại cửa biệt thự, hắn nhìn ra được sự cưng chiều Kiều Nam dành cho Tả Tình Duyệt không phải giả, mà Tả Tình Duyệt thì sao? Đáng chết, người phụ nữ kia lại cười với hắn ngọt ngào đến vậy.

 Hít thở sâu một cái, Cố Thịnh cố lấy hết dũng khí, mới cầm lấy túi giấy, hắn rút một xấp hình từ bên trong ra, càng nhìn xuống, trong mắt của hắn lại càng âm trầm, ánh mắt càng bén nhọn!

 Cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào một tấm hình, trong xe, hình ảnh hai người ôm nhau thật chặt khiến hai mắt của hắn đau nhói. . . . . Cô ta được lắm .
Phan_1 tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47 tap 2
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .